Bảo tàng lịch sử Jinchokan Moriya là dự án kiến trúc đầu tiên của Terunobu Fujimori, được thành vào năm 1991 ngay tại thành phố Chino, tỉnh Nagano quê hương ông. Bảo tàng là nơi bảo tồn và trưng bày khoảng 1600 tài liệu do gia đình Moriya thu thập từ nhiều thế kỷ, có liên quan đến các nghi lễ và sự kiện lịch sử ở khu vực Suwa.
Bảo tàng thể hiện sự tôn vinh văn hoá địa phương và mối quan tâm đến thiên nhiên đặc trưng cho toàn bộ kiến trúc của Fujimori. Bốn thân cây đặt ở vị trí lối vào tượng trưng cho những cây cột thiêng tại đền thờ Suwa. Những cây cột này gắn liền với lễ hội Onbashira, một nghi lễ Thần đạo quan trọng biểu đạt sự tôn thờ thần linh và lòng dũng cảm của con người.
Jinchokan là một trong năm thầy tu cấp cao thực hiện các nghi thức thiêng liêng tại Kamisha (đền thượng) của ngôi đền cổ Suwa Taisha. Danh hiệu và nghi lễ được truyền miệng từ cha sang con trai của gia đình Moriya từ thời trung cổ đến thời Edo, cho đến khi vị trí này không còn nữa khi Thần đạo trở thành quốc giáo dưới thời chính phủ Minh Trị.
Gia đình Moriya đề nghị Terunobu Fujimori, khi đó là giáo sư lịch sử kiến trúc, tìm một người thiết kế cho dự án. Tuy nhiên, vì hiểu về gia đình cũng như lịch sử địa phương mà họ đại diện, ông đã không tìm được ứng cử viên phù hợp với nhiệm vụ. Cuối cùng, Fujimori đã đưa ra một quyết định mang tính thay đổi cuộc đời, đó là trở thành kiến trúc sư và tự mình thiết kế.
Bảo tàng Jinchokan có kích thước khá khiêm tốn. Công trình là sự kết hợp giữa bê tông hiện đại với vật liệu xây dựng truyền thống. Có nhiều ý kiến tỏ ra không hài lòng với việc công trình chỉ bao bọc lớp vật liệu tự nhiên quanh khối cấu trúc bê tông, nhưng trái lại, kiến trúc sư Kengo Kuma đã để lại lời nhận xét rằng công trình ‘mang đến cảm giác quen thuộc cho bất kỳ ai chưa từng nhìn thấy.’