Với hội hoạ, chỉ có mình và tấm toan, tôi hoàn toàn có thể vẽ mọi thứ mình muốn. Với thời trang, khi phải tương tác cùng nhiều đối tượng, nhiều thành phần trong một show diễn, việc thất bại có thể đến nhưng bằng kinh nghiệm mình vẫn kiểm soát được. Còn Visual Art, tôi học được cách không nắm giữ, không chắc chắn, không tức giận, học được cách cho đi. Visual Art rất cần “khoảnh khắc” và việc người thưởng thức có mặt đúng “thời khắc” để được sống cùng tác phẩm theo cách tôi muốn là điều quan trọng nhất.
Cuộc trò chuyện với Tia Thuỷ Nguyễn được đăng đầy đủ trên tạp chí NOTESBOOK 04
NỔI BẬT
ẤN PHẨM MỚI NHẤT
Mỗi cá thể không có sự tương đồng về bối cảnh và nền tảng nhưng lại có tính nhất thể trong mong muốn đạt đến thông qua việc thực hành. Tựu chung ở cách mỗi người tự cân bằng trong tam giác Chân – Thiện – Mỹ và họ đang hướng đến.
Coi nhiếp ảnh kiến trúc như công việc duy nhất trong cuộc đời, là công cụ để đưa bản thân đi khắp nơi trên thế giới, Marc Goodwin đã có rất nhiều trải nghiệm kiến trúc ở những quốc gia và vùng lãnh thổ khác nhau. Được biết đến với những bộ ảnh tư liệu ghé thăm và chụp những văn phòng kiến trúc từ Âu sang Á, Marc hiện được coi như nhân chứng sống, người kết nối kiến trúc với văn hoá thiết kế của mỗi văn phòng.