Những trà nhân người Nhật trước đây gọi việc vát chéo phần đế một thân cột gỗ là takenoko (có nghĩa là chặt cây măng) – một biểu hiện của wabi-sabi (quan niệm thẩm mỹ của người Nhật mô tả vẻ đẹp không hoàn hảo).
Những búp măng vươn lên từ sàn nhà là hình ảnh mang nỗi niềm về một chốn ở khiêm nhường mà các kiến trúc sư của văn phòng Hiroshi Nakamura & NAP thể hiện tại đây.
Chúng tôi sử dụng gỗ trong kiến trúc vì vẻ đẹp của vật liệu, đồng thời hướng không gian tới gần hơn với thiên nhiên. Tôi mong muốn tạo ra một chiếc ghế phù hợp với con người ở vùng đất này.
Hiroshi Nakamura
Ảnh
Koji Fujii / TOREAL
Ý tưởng ban đầu là một chiếc ghế nhỏ, được làm từ gỗ cây hoa trà (giữ nguyên vỏ cây), việc ghép nối hoàn toàn học theo kết cấu gỗ trong kiến trúc truyền thống của Nhật Bản. Phần chân ghế nơi các ngón chân và gót chân có khả năng đụng vào được vát chéo tạo ra một mặt cắt với kiểu dáng tương tự như takenoko.
Chiếc ghế có thiết kế đủ cao và gọn để dễ dàng vệ sinh không gian sàn nhà bên dưới chỗ ngồi. Giống như những gì đang diễn ra ở một ngôi chùa thiền, việc thanh lọc và dọn dẹp nơi chốn là một thực hành triết học trong cuộc sống của chúng ta.
Dọn dẹp nhà cửa và sống cùng thiên nhiên. Một chiếc ghế cho cuộc sống khiêm tốn đã ra đời như vậy.
Hiroshi Nakamura